Nhiều năm chơi coin, có những hình ảnh cứ không thể quên được.
Nhớ lúc mới bước chân vào thị trường, tôi còn đang làm công trình xây dựng, ban ngày bị phơi nắng đến bong tróc da, tối vào quán net chăm chú nhìn biểu đồ K liên tục nhảy. Trong tay cầm số tiền tiết kiệm được một năm, 30 nghìn tệ, tim đập thình thịch như sắp nổ tung. Lúc đó Bitcoin mới vượt qua 30 nghìn, tôi cứ nhìn màn hình suốt nửa tiếng, cuối cùng cắn răng — mua 0.5 coin.
Ngay khi mua xong, cảm giác như cả người bay bổng, nghĩ rằng bí quyết làm giàu đã nằm trong tầm tay.
Thị trường đến bất ngờ khiến tôi không kịp trở tay. Chưa tới 3 tháng, BTC tăng vọt lên 35 nghìn. Thời đó điện thoại không rời khỏi tay, ăn cơm, đi vệ sinh đều xem giá, sợ bỏ lỡ mỗi cú nhảy. Có bạn bè khuyên tôi nên chốt lời sớm, tôi còn tự hào nói: "Chỉ mới bắt đầu thị trường bò, sao phải vội?"
Nghĩ lại, câu đó thật sự nên để trong bụng.
Sau nửa năm, Bitcoin thẳng tiến tới 60 nghìn. Cả cộng đồng như nổ tung, đâu đâu cũng là ảnh chụp lợi nhuận, có người bỏ việc đi vòng quanh thế giới, "tự do tài chính" tràn ngập khắp nơi. Tôi cũng trở nên tự mãn, nhìn vào tài khoản nghĩ: "Chờ vượt 70 nghìn rồi bán, chắc chắn rồi."
Nhưng trời không chiều lòng người. Sau vụ ở Mê Linh, thị trường đột nhiên đổi chiều. Bitcoin từ 60 nghìn lao dốc không phanh xuống 40 nghìn, tôi vừa nhìn biểu đồ xanh rờn, vừa tự trấn an: "Chỉ là làm sạch sóng, đừng hoảng." Hai ngày sau, tài khoản đã thảm hại, tôi không thể chịu nổi nữa, tay run rẩy đặt lệnh bán ở 40 nghìn rồi chạy.
Lệnh đó cuối cùng kiếm được 50 nghìn, nhưng sau đó nhìn BTC bật lại, lập đỉnh mới, tôi mất ngủ mấy đêm liền.
Lần đó tôi mới thực sự hiểu: trong giới coin, không phải mất tiền là đáng sợ nhất, mà là rõ ràng nên thoát mà vẫn cố ở lại.
Cú ngã đó đau đớn vô cùng. Sau đó tôi bắt đầu ghi chép giao dịch cẩn thận, đặt mức chốt lời, cắt lỗ rõ ràng, kiểm soát vị thế chặt chẽ, không dám dùng đòn bẩy nữa. Từ một kẻ chơi theo cảm xúc, trở thành trader biết khi nào nên dừng lại. Quá trình này không dựa vào năng khiếu, mà là bài học đắt giá từ tiền thật.
Nhìn lại mùa hè năm đó, 0.5 coin không phải con số lớn, nhưng nó dạy tôi bài học cứng nhất trong giới coin — sống sót mới có tư cách nói về giàu có.
Bạn bây giờ muốn tiếp tục làm "rau" hay muốn trở thành người cuối cùng cười? Câu hỏi này, tự mình phải suy nghĩ rõ.
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
8 thích
Phần thưởng
8
5
Đăng lại
Retweed
Bình luận
0/400
NotGonnaMakeIt
· 10giờ trước
Hẹ cũng cần mặc áo giáp
Xem bản gốcTrả lời0
CoffeeNFTrader
· 10giờ trước
Sống sót mới là thị trường tăng
Xem bản gốcTrả lời0
DegenDreamer
· 10giờ trước
Hương vị quen thuộc của sự thiệt thòi đến mức mệt mỏi
Nhiều năm chơi coin, có những hình ảnh cứ không thể quên được.
Nhớ lúc mới bước chân vào thị trường, tôi còn đang làm công trình xây dựng, ban ngày bị phơi nắng đến bong tróc da, tối vào quán net chăm chú nhìn biểu đồ K liên tục nhảy. Trong tay cầm số tiền tiết kiệm được một năm, 30 nghìn tệ, tim đập thình thịch như sắp nổ tung. Lúc đó Bitcoin mới vượt qua 30 nghìn, tôi cứ nhìn màn hình suốt nửa tiếng, cuối cùng cắn răng — mua 0.5 coin.
Ngay khi mua xong, cảm giác như cả người bay bổng, nghĩ rằng bí quyết làm giàu đã nằm trong tầm tay.
Thị trường đến bất ngờ khiến tôi không kịp trở tay. Chưa tới 3 tháng, BTC tăng vọt lên 35 nghìn. Thời đó điện thoại không rời khỏi tay, ăn cơm, đi vệ sinh đều xem giá, sợ bỏ lỡ mỗi cú nhảy. Có bạn bè khuyên tôi nên chốt lời sớm, tôi còn tự hào nói: "Chỉ mới bắt đầu thị trường bò, sao phải vội?"
Nghĩ lại, câu đó thật sự nên để trong bụng.
Sau nửa năm, Bitcoin thẳng tiến tới 60 nghìn. Cả cộng đồng như nổ tung, đâu đâu cũng là ảnh chụp lợi nhuận, có người bỏ việc đi vòng quanh thế giới, "tự do tài chính" tràn ngập khắp nơi. Tôi cũng trở nên tự mãn, nhìn vào tài khoản nghĩ: "Chờ vượt 70 nghìn rồi bán, chắc chắn rồi."
Nhưng trời không chiều lòng người. Sau vụ ở Mê Linh, thị trường đột nhiên đổi chiều. Bitcoin từ 60 nghìn lao dốc không phanh xuống 40 nghìn, tôi vừa nhìn biểu đồ xanh rờn, vừa tự trấn an: "Chỉ là làm sạch sóng, đừng hoảng." Hai ngày sau, tài khoản đã thảm hại, tôi không thể chịu nổi nữa, tay run rẩy đặt lệnh bán ở 40 nghìn rồi chạy.
Lệnh đó cuối cùng kiếm được 50 nghìn, nhưng sau đó nhìn BTC bật lại, lập đỉnh mới, tôi mất ngủ mấy đêm liền.
Lần đó tôi mới thực sự hiểu: trong giới coin, không phải mất tiền là đáng sợ nhất, mà là rõ ràng nên thoát mà vẫn cố ở lại.
Cú ngã đó đau đớn vô cùng. Sau đó tôi bắt đầu ghi chép giao dịch cẩn thận, đặt mức chốt lời, cắt lỗ rõ ràng, kiểm soát vị thế chặt chẽ, không dám dùng đòn bẩy nữa. Từ một kẻ chơi theo cảm xúc, trở thành trader biết khi nào nên dừng lại. Quá trình này không dựa vào năng khiếu, mà là bài học đắt giá từ tiền thật.
Nhìn lại mùa hè năm đó, 0.5 coin không phải con số lớn, nhưng nó dạy tôi bài học cứng nhất trong giới coin — sống sót mới có tư cách nói về giàu có.
Bạn bây giờ muốn tiếp tục làm "rau" hay muốn trở thành người cuối cùng cười? Câu hỏi này, tự mình phải suy nghĩ rõ.