Người đứng đầu Bridgewater lại ra ngoài dội nước lạnh. Lần này, Ray Dalio nhắm đến "các hoạt động kỹ thuật" của Cục Dự trữ Liên bang (FED) - nói là ngừng QT, nhưng thực chất là chuẩn bị khởi động lại máy in tiền. Trong mắt ông, đây không phải là điều chỉnh chính sách nhỏ, mà là tiếp tục bơm hơi vào một bong bóng đang chuẩn bị nổ.
Cần biết rằng, trước đây, việc thực hiện nới lỏng định lượng thường xảy ra khi nền kinh tế gặp khó khăn. Nhưng lần này thì sao? Giá tài sản vẫn đang dao động ở mức cao lịch sử, thâm hụt ngân sách đạt kỷ lục, lạm phát vẫn chưa giảm được, và kết quả là Cục Dự trữ Liên bang (FED) đang chuẩn bị mở van tiền tệ. Dalio đã thẳng thắn chỉ ra: đây là việc đổ thêm dầu vào lửa.
Câu nói của Powell "sẽ tăng dự trữ vào thời điểm thích hợp" nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực chất đó là dấu hiệu cho việc QE sẽ trở lại, chỉ là được khoác lên một lớp công nghệ khác. Điều đáng lo ngại hơn là logic đứng sau — cung cấp nợ của Mỹ hiện nay vượt xa nhu cầu, Cục Dự trữ Liên bang (FED) buộc phải tự mình mua trái phiếu chính phủ, trong khi Bộ Tài chính cố gắng rút ngắn thời gian đáo hạn trái phiếu để bịt lỗ hổng. Bẫy này, mỗi khi xuất hiện trong lịch sử đều là dấu hiệu của một cuộc khủng hoảng nợ. Nói thẳng ra, việc in tiền bây giờ không phải để cứu thị trường, mà là để che đậy khoản thâm hụt khổng lồ của chính phủ.
Tiền đó sẽ chảy vào đâu? Dalio cho rằng tài sản dài hạn sẽ lên ngôi trước - cổ phiếu công nghệ, cổ phiếu liên quan đến AI, và cả vàng như một loại tiền tệ cứng chống lạm phát. Trong ngắn hạn, có thể lại có một cơn sốt thanh khoản, giống như trước khi bong bóng Internet năm 1999 vỡ, hoặc vào thời điểm mới bắt đầu QE năm 2010.
Nhưng sau khi vui vẻ thì phải trả giá. Khi thị trường một khi đã nghiện chính sách kích thích, nếu lạm phát lại nổi lên thì Cục Dự trữ Liên bang (FED) sẽ càng khó xử lý. Hiện tại, cơn phồn thịnh này càng náo nhiệt, thì tương lai có thể sẽ càng đau hơn khi ngã xuống. Ý của Dalio rất rõ ràng: Đừng chỉ nhìn vào sự náo nhiệt, mà phải nghĩ đến việc vở kịch này sẽ kết thúc như thế nào.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Người đứng đầu Bridgewater lại ra ngoài dội nước lạnh. Lần này, Ray Dalio nhắm đến "các hoạt động kỹ thuật" của Cục Dự trữ Liên bang (FED) - nói là ngừng QT, nhưng thực chất là chuẩn bị khởi động lại máy in tiền. Trong mắt ông, đây không phải là điều chỉnh chính sách nhỏ, mà là tiếp tục bơm hơi vào một bong bóng đang chuẩn bị nổ.
Cần biết rằng, trước đây, việc thực hiện nới lỏng định lượng thường xảy ra khi nền kinh tế gặp khó khăn. Nhưng lần này thì sao? Giá tài sản vẫn đang dao động ở mức cao lịch sử, thâm hụt ngân sách đạt kỷ lục, lạm phát vẫn chưa giảm được, và kết quả là Cục Dự trữ Liên bang (FED) đang chuẩn bị mở van tiền tệ. Dalio đã thẳng thắn chỉ ra: đây là việc đổ thêm dầu vào lửa.
Câu nói của Powell "sẽ tăng dự trữ vào thời điểm thích hợp" nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực chất đó là dấu hiệu cho việc QE sẽ trở lại, chỉ là được khoác lên một lớp công nghệ khác. Điều đáng lo ngại hơn là logic đứng sau — cung cấp nợ của Mỹ hiện nay vượt xa nhu cầu, Cục Dự trữ Liên bang (FED) buộc phải tự mình mua trái phiếu chính phủ, trong khi Bộ Tài chính cố gắng rút ngắn thời gian đáo hạn trái phiếu để bịt lỗ hổng. Bẫy này, mỗi khi xuất hiện trong lịch sử đều là dấu hiệu của một cuộc khủng hoảng nợ. Nói thẳng ra, việc in tiền bây giờ không phải để cứu thị trường, mà là để che đậy khoản thâm hụt khổng lồ của chính phủ.
Tiền đó sẽ chảy vào đâu? Dalio cho rằng tài sản dài hạn sẽ lên ngôi trước - cổ phiếu công nghệ, cổ phiếu liên quan đến AI, và cả vàng như một loại tiền tệ cứng chống lạm phát. Trong ngắn hạn, có thể lại có một cơn sốt thanh khoản, giống như trước khi bong bóng Internet năm 1999 vỡ, hoặc vào thời điểm mới bắt đầu QE năm 2010.
Nhưng sau khi vui vẻ thì phải trả giá. Khi thị trường một khi đã nghiện chính sách kích thích, nếu lạm phát lại nổi lên thì Cục Dự trữ Liên bang (FED) sẽ càng khó xử lý. Hiện tại, cơn phồn thịnh này càng náo nhiệt, thì tương lai có thể sẽ càng đau hơn khi ngã xuống. Ý của Dalio rất rõ ràng: Đừng chỉ nhìn vào sự náo nhiệt, mà phải nghĩ đến việc vở kịch này sẽ kết thúc như thế nào.