Độc quyền trong lĩnh vực kinh tế là tình trạng thị trường mà một doanh nghiệp hoặc tổ chức duy nhất nắm toàn quyền kiểm soát nguồn cung của một sản phẩm hoặc dịch vụ cụ thể, qua đó có khả năng chi phối mạnh mẽ giá cả trên thị trường. Ở dạng độc quyền tuyệt đối, chỉ tồn tại một nhà cung cấp duy nhất, không có đối thủ cạnh tranh trực tiếp và cũng không có sản phẩm hay dịch vụ thay thế. Doanh nghiệp độc quyền có quyền tự quyết định sản lượng và giá bán mà không chịu áp lực cạnh tranh, từ đó thu về lợi nhuận vượt trội. Độc quyền hình thành chủ yếu do các rào cản thị trường như chi phí gia nhập cao, lợi thế kinh tế nhờ quy mô, bảo hộ sáng chế, ưu đãi của nhà nước hoặc kiểm soát nguồn tài nguyên thiên nhiên.
Thị trường độc quyền sở hữu nhiều đặc điểm nổi bật, khác biệt so với thị trường cạnh tranh hoàn hảo:
Độc quyền được phân thành các loại sau:
Độc quyền có ảnh hưởng sâu rộng đến thị trường và nền kinh tế. Thứ nhất, độc quyền thường dẫn đến giá cao và sản lượng thấp hơn so với thị trường cạnh tranh, gây ra tổn thất xã hội (tổn thất hiệu quả) về mặt kinh tế. Lợi ích của người tiêu dùng suy giảm, trong khi doanh nghiệp độc quyền đạt được mức lợi nhuận vượt trội. Thứ hai, do không bị áp lực cạnh tranh, doanh nghiệp độc quyền thường thiếu động lực đổi mới, khiến chất lượng sản phẩm hoặc hiệu quả dịch vụ giảm sút. Ngoài ra, độc quyền còn gây ra hiện tượng phi hiệu quả X, tức là hiệu quả quản trị nội bộ đi xuống.
Độc quyền cũng có thể dẫn đến phân bổ nguồn lực xã hội bất hợp lý và ảnh hưởng đến công bằng thị trường. Doanh nghiệp độc quyền thường có sức ảnh hưởng lớn về chính trị và kinh tế, có thể vận động hành lang để bảo vệ lợi ích và cản trở cạnh tranh lành mạnh. Trong một số trường hợp, độc quyền còn kìm hãm tiến bộ công nghệ và hạn chế hoạt động đổi mới của các đối thủ tiềm năng.
Để khắc phục những biến dạng thị trường do độc quyền gây ra, các quốc gia trên thế giới đã xây dựng khung pháp lý chống độc quyền. Các quy định này kiểm soát hành vi độc quyền theo ba hướng chính: cấm thỏa thuận hạn chế cạnh tranh, ngăn chặn lạm dụng vị thế thị trường và kiểm soát các thương vụ sáp nhập có thể tạo ra độc quyền.
Thực tiễn quản lý độc quyền vấp phải nhiều thách thức:
Trong thực tiễn điều tiết, các quốc gia thường áp dụng các công cụ như buộc chia tách doanh nghiệp (ví dụ trường hợp Standard Oil trong lịch sử), kiểm soát giá, cấp phép bắt buộc đối với tài sản trí tuệ hoặc quản lý doanh nghiệp công ích với độc quyền tự nhiên để xử lý vấn đề độc quyền.
Độc quyền là một vấn đề quan trọng trong nền kinh tế thị trường. Dù độc quyền tuyệt đối hiếm gặp, nhiều thị trường vẫn tồn tại các mức độ quyền lực độc quyền khác nhau. Việc nhận diện, phân tích tác động và đề xuất biện pháp quản lý độc quyền đóng vai trò thiết yếu trong việc duy trì hiệu quả thị trường, bảo vệ lợi ích người tiêu dùng và thúc đẩy phát triển kinh tế bền vững. Các chính sách kinh tế hiện đại tập trung vào cân bằng giữa hiệu quả kinh tế và cạnh tranh thị trường, vừa đảm bảo lợi ích của quy mô lớn, vừa ngăn ngừa quyền lực độc quyền gây biến dạng thị trường lâu dài.
Mời người khác bỏ phiếu